top of page
IMG_0146.jpeg
lời đề, dành cho nhân vật chính

thầy ơi, nếu thầy đang đọc những dòng này, chắc hẳn thầy đã thấy sự tồn tại của nó rồi. em không biết thầy sẽ nghĩ gì, nhưng em đoán thầy sẽ thấy lạ, vì đây không phải là cách em hay nói chuyện với thầy. 

có điều, nếu em vẫn giữ khoảng cách ấy thì em sẽ chẳng bao giờ có đủ dũng khí để nói ra. thế nên, ít nhất trong những dòng này, hãy để em gọi thầy là ‘anh’. và nếu thầy thấy không quen, thì kệ thầy, đây là sân chơi của em, lêu lêu!

dear, my man!

em đã nghĩ rất lâu trước khi viết những dòng này, và còn lâu hơn nữa để quyết định gửi chúng đến anh. em chẳng biết anh có thực sự dành thời gian để đọc không, nhưng nếu anh đã mở ra trang này, thì có lẽ em cũng đã thành công phần nào rồi.

ban đầu em định sẽ tự tay viết lại thay vì gửi qua cho anh trang web này. nhưng em nghĩ em nên làm cái gì đó mới hơn, để anh là người đầu tiên, người đặc biệt nhất nhận được thư tay em gửi và qua nền tảng em tự tạo.

kể ra thì em vẫn thích viết tay hơn, nhưng dạo gần đây em bận quá, vừa làm việc ở công ty, vừa chạy đi ôn thi, vừa lo việc ở nhà nên chỉ có thể dành ra chút ít thời gian trong 4 tiếng nghỉ ngơi ngắn ngủi của mình. chưa kể, hai tay em cũng quá đau để có thể viết dài như thế, nếu cố chấp đặt bút… chắc mấy dòng đấy sẽ xấu xí đến mức em không dám tưởng tượng =)).

IMG_8308.JPG
IMG_8309.JPG
trong đầu anh cũng xuất hiện những thắc mắc này phải không? 

em đã thử tưởng tượng xem, khi anh nhận được liên kết này, anh sẽ tự hỏi những gì. em đoán nhé, đoán xong là trả lời luôn.  

​(em nói cái này anh đừng đấm em nhé, nhưng trông anh giống gia huy thật sự đấy =))))))))

.

IMG_8307.JPG

và một điều nhỏ nữa… anh có thể sẽ để ý rằng em thích viết tất cả bằng chữ thường. không phải vì em lười nhấn phím shift, mà vì em cảm thấy lowercase có một sự gần gũi và chân thật nhất định. nó không quá trang trọng, không gò bó, mà giống như một cuộc trò chuyện tự nhiên – một dòng suy nghĩ không bị ép buộc phải "đứng thẳng lưng" để thể hiện điều gì đó.

chỉ có tên riêng là được viết hoa, bởi vì tên của ai đó luôn đáng được trân trọng. và với em, những điều quan trọng nhất thì không cần phải cố gắng làm cho nó nổi bật bằng cách viết hoa, mà chỉ cần giữ nguyên vẹn trong chính ý nghĩa của nó

 

em mong anh hãy giữ chúng cho riêng mình, bởi vì em tôn trọng anh, tôn trọng cả tình cảm đẹp này nên em luôn giữ gìn nó một cách cẩn thận nhất. những bức thư cùng website này em sẽ chỉ để trong vòng 48 tiếng kể từ khi em gửi cho anh đường link dẫn đến đây. sau đó, em sẽ tự tay xoá đi, để những gì ở đây chuyển hoá dữ liệu vào trong lòng em, cất nó ở ngăn kỉ niệm đẹp nhất.

đấy cũng là một trong những lí do mà em chọn viết ở đây. dù không biết nó có xảy ra hay không, nhưng em đã nghĩ xa đến mức, anh vì không nỡ làm em buồn nên giữ lại những gì em đã viết. rồi nhiều năm sau này, nó cũng sớm bị anh lãng quên đi ở một nơi nào đó trong nhà để rồi người thấy nó lại không phải là anh mà là người anh yêu… em sẽ cảm thấy rất có lỗi với chị ấy.

em từng nói, em trưởng thành từ những giả dối, mâu thuẫn và rắc rối từ những mối quan hệ ngoài luồng trong hôn nhân của bố mẹ, của những người thân xung quanh, nên hơn ai hết, em nghĩ anh hiểu em cố kỵ điều gì nhất. em sợ em trở thành tác nhân gây mâu thuẫn, tam quan về đạo đức càng không cho phép em trở thành người lấy mất hạnh phúc của bất cứ ai trên đời này. 

nên nếu như có chuyện như em nghĩ thật sự xảy ra, đặt hoàn cảnh vào chị ấy, em cảm thấy thật sự tồi tệ, và về phía em, em cũng không thể nào tha thứ cho bản thân mình. nên hãy hứa với em, anh hãy chỉ đọc và để lại cho em một dấu hiệu nào đó rằng anh đã ghé thăm nơi này để em cất giữ nó nhé. 

bây giờ, nếu anh sẵn sàng, hãy đọc những gì em đã viết.
 

còn nếu không, cũng không sao cả.

 

dù thế nào, em vẫn muốn cảm ơn anh vì đã ghé qua.

– em.

​anh sẵn sàng chưa ạ?

sẵn sàng rồi thì bấm vào nút ở bên dưới, không sẵn sàng thì anh hãy out web từ đây nhé ạ

bottom of page